BICH TRAM

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

297/ Nói Cùng Anh


Tác giả: Xuân Quỳnh

Em vẫn biết đấy là điều đã cũ
Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí, như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường, như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Đó Tình yêu em muốn nói cùng anh
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Lòng tốt để duy trì sự sống
Cho con người thực sự Người hơn.

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

296/ Tâm sự khi con gái lại đi

    Thế là ngày mai con lại vào thành phố . Má cùng con gái bận rộn chuẩn bị cho con đi xa , Nào bánh tét , nào chả giò, nào mít khô chuối nướng ... hai ngày mệt lử nhưng mà má rât vui vì con gài  má sẽ có thêm vài ngày thưởng thức món tết quê hương . 
      Má lại nghĩ đên nỗi  nhớ con quặn lòng  đã từng rơi nước mắt . Và rồi nỗi nhớ đã lắng trong từng hơi thở từng ý nghĩ từng việc làm  .Ừ má sống  là vì các con đó mà . Vất vả một chút cho con yên tâm học hành là niềm vui của má . 
     Mấy ngày tết có con niềm vui thật nhiều . Má cứ lo sao con gái má gầy và đen  Má lo con ăn uống thiếu chất mặt đấy mụn . Má lo con học hành vất vả . Ừ thì vui những vẫn không giấu được nỗi  lo âu .

     Con lại đi . Má biết nói gì .Nhớ lại cách đây  hai mươi năm mà cũng như con . Bịn rịn chía tay ba me và các em còn nhỏ để ra Đà Nẵng.. Cảm xúc chia  xa người  thân  lúc nào cũng bồi hồi lưu luyến khó nói . Nhưng cảm xúc khi ấy khác hẳn với cảm xúc bây giờ. Không đơn giản là  thương yêu mà còn có cả nỗi lo lắng mong đợi rất nhiều ở con,  Má mong con lo chuyên tâm việc học . Tham gia nhiều hoạt động Hội thì cũng tốt trong việc rèn các kĩ năng sống nhưng không nên quá sa đà mà quên việc chính. 
     Cuộc đời vốn không dễ dàng . Con đường con đi để đến đích sẽ có nhiều khó khăn và thử thách . Mà xa quê xa nhà thiếu thốn nhiều thứ đó cũng là một thử thách .Hãy vững bước nghe con . 
 Má của con