Nỗi nhớ ...xa anh
Nhàu nát tâm tư buổi chiều
lay lắt
Tiếng lá rơi tự nhiên im bặt
Và khoảng không em nhặt vội
giọt buồn
Nỗi nhớ...xa anh
Mưa chiều tuôn lai láng
Tình em mắc cạn
Không biết có phải mắc nợ
kiếp này không
Nỗi nhớ...xa anh
Nắng gắt làm giòn khô chiếc
lá
Và mặc nhiên
Khô khốc bước em về
Nỗi nhớ...xa anh
Chiều bình yên ngỡ trời nổi
bão
Hình như tiếng khóc côn trùng
Khắc khoải trong đêm
Nỗi nhớ ...
lặng thầm trong em
Đi theo ngang, dọc cuộc đời
Vỗ về giấc ngủ chẳng tròn đêm.
Xuân Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét