Mỗi sớm mai, từ bục
giảng tôi nhìn.
Ánh sáng thắp lên từ đôi mắt
Của học trò tuy nghịch
nhưng đáng yêu
Biết giận hờn vu vơ và khao khát
Biết bùi ngùi
xúc động trước đau thương
Biết sẻ chia khi
nhìn thấy tôi buồn.
Tôi mỉm cười nhìn các
em trìều mến
Em cũng cười đáp
lại mắt long lanh
Ánh mắt ấy như kim cương toả sáng
Cho tôi thêm
niềm tin và nghị lực.
Có phải chăng
ngoài đời nhiều cát bụi
Bầu trời
kia là màu mây xám xịt
Cuộc đời tôi cũng gặp nhiều ngang trái
Mưa bão về làm
giá buốt trái tim.
Ánh mắt
của em làm lòng tôi ấm lại
Thắp lên trong
tôi niềm tin cháy bỏng
Em trong tôi là vì sao lấp lánh
Huỳnh
Thị Kim Tâm - giáo viên trường THCS Nguyễn Bỉnh Khiêm huyện Phú Ninh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét