Mùa đông mà nắng bỏng da
mùa mưa mà hồ vẫn cạn
đồng vào mùa mà nứt nẻ khốc khô
hạt lúa, hạt đậu ủ rũ
con cá, con
tôm lấm láp
ngửa mặt
trời còn xa rất xa.
Ôi dải đất
miền Trung bốn mùa đau đáu
sỏi đá gồng
người
người gồng
sỏi đá yêu thương
Vật vã với
gió, mưa, cát, bụi
không còn
sợ bão
không còn
sợ lũ.
Nỗi chờ
mong
dù là gió
cuốn phăng
dù là mênh
mông biển nước...
Trong cõi chết
con người
mới được sống
biết làm
sao!
Ôi dải đất
miền Trung - những con người
một đời củ khoai, củ sắn
một đời
còng lưng
gánh nặng ...
Cái đói,cái
nghèo đeo đẳng
Khó
khổ
khát ...mưa...
Nguyễn Thị Bích Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét