"Chắc gì anh đến hôm nay
Mà em cứ đợi tàn ngày trắng đêm"
Chiều nghiêng bóng nắng qua thềm
Chiều nghiêng bóng nắng qua thềm
Lòng thơ với thẩn về nơi cuối ngày.
Cốc trà dấu một bàn tay
Bình hoa cũ lại một ngày ủ ê
Hết đi ra ngõ...quay về
Anh chưa đến
sợ lời thề anh quên.
sợ lời thề anh quên.
Mong manh hoa rụng trước thềm
Mong manh em đợi, em quên mình chờ...
Trách anh sao cứ thờ ơ
Để em góp nắng
thành thơ cuối ngày...
thành thơ cuối ngày...
Hồng Vy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét