"Phú Ninh quê "mình"
Tên lạ mà quen quen lắm lắm..."
Lời anh nói ánh mắt nhìn sâu thẳm
Em ngượng ngùng...
«Phú Ninh – quê mới mà anh.. »
Anh về chăng anh ơi ?
Đồi núi giờ đây
lặng mình
Vút lên những tòa nhà lớn
Dốc đèo cao
Vươn thẳng lối thênh thang
Khó tìm đâu cây cỏ hoa ngàn
Giữa nắng say trên từng trang đất mới.
***
Em ước được nghe
Anh nói
nhiều về ngày mai
những công trình đang
ngày ngày tiếp nối
những con đường ta chưa đi qua
những cánh đồng đang chờ đợi
náo nức, rộn ràng những chuyến đò xa...
***
Anh về lại nhe anh
Thắp ước mơ xanh tình yêu quê mới
Cho em và cho những mùa hoa ...
Nguyễn Thị Bích Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét