Gà gáy
Me trở dậy
nhen lửa ấm sớm ngày
ngồi đợi bình minh.
Bóng chiều ngả mình
dáng me gầy lá đổ
đoạn từng nhánh củi
phơi giàn đầy
quên thân cò một đời lặn lội
hoàng hôn cần những phút
thảnh thơi
Đông đang qua me nào có biết
xuân các con vắt kiệt nhựa
mai già
Con của me đã giờ ở nơi xa
cửa rộng nhà cao rộn ràng phố
xá
Me chẳng muốn xa vườn xưa quê
cũ
chẳng muốn dùng bếp điện, bếp
ga
chẳng bỏ được thói quen dậy
sớm
chẳng thể nào không tiếc cây củi tươi.
Me không là me
Chúng con chẳng bằng cát bụi…
Me ơi !
Nguyễn Thị Bích Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét