Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy.Ta có thêm ngày mới để yêu thương (Kahlil Gibran)
BICH TRAM
▼
Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013
197/Sót lại
còn lại gì sau cái vẫy tay từ biệt một giờ mười lăm phút chân trời chia hai
nước ngăn ngắt xanh chiều hun hút tím con tàu mang anh đi đã thành dấu chấm thành phố như phù điêu chết lặng mái ngói xô nghiêng nỗi buồn chực ngã lá rưng rưng rơi dòng tên hóa đá từng bóng người qua nụ cười sa mạc em mãi lang thang chẳng gặp bóng mình
chỉ phút giây thôi cây đã già nghìn tuổi đừng nói gì với em đừng gửi gì cho em cứ để lụi tàn như những gì phải có
em biết ngày mai khi mình thức dậy còn sót bên thềm nỗi nhớ sinh sôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét