Vắt chuỗi ngày qua lên lưng chừng nắng
Hong khô những ngậm ngùi
Gặp lớp lớp sóng ầm ào sấm dội
Anh hiện thân đẫm vần thơ chưa cũ
Hiện thân vào ám ảnh thật gần
Âm âm nốt nhớ trầm
tự tu mình nén thân trên bàn phím
Trăng khát đêm
Trăng khát đêm
Đêm nhớ mặt trời...
Ám ảnh ngôn ngữ của người đang xa lắm
Sóng sóng những ý nghĩ ma mị không thể giải trình dìu nhau vượt dốc
Ước một giờ quên...
Ước một giờ quên...
Trần Mai Hường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét