Đối
với tuổi học trò chúng ta có biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp..Và tôi cũyng thế .Năm
nay tôi đỗ vào trường chất lượng cao
Nguyễn Hiền, kỉ niệm về ngày khai giảng đầu tiên ở trường này đã làm tôi nhớ mãi.
Hôm ấy, trong nỗi niềm lo lắng tôi đã dậy từ
rất sớm và càng lo lắng hơn khi thấy trời mưa, nhìn những giọt mưa cứ rơi tí
tách trên mái hiên mà lòng tôi như se lại, lo sợ cho buổi lễ khai giảng của trường.
Tôi chuẩn bị tươm tất mọi thứ, rồi được
mẹ trang trí cho một chiếc áo tiện lợi, đồng hành với tôi trên đường đến trường
là một chiếc xe đạp mới toanh. Đi trên đường, mặc dù trời mưa nhưng tôi vẫn cảm
thấy háo hức lạ thường.Cây cối quanh đường tươi cười như chúc tôi một ngày mới
với nhiều điều tốt lành. Vừa đến cổng trường tấm băng rôn màu đỏ thắm tươi trên
nền chữ “CHÀO MỪNG NĂM HỌC MỚI 2012-2013” như đập vào mắt, gợi thêm cho lòng
tôi niềm hân hoan lạ thường. Từ khắp các ngả đường học sinh đổ dồn về sân trường,
tiếng cười nói ríu rít như những chú chim non.
Những hàng cây trên sân trường vẫn
tươi thắm như được gột rửa sau trận mưa tối qua. Cây phượng, cây bút và cả các
cây bằng lăng đua nhau khoe sắc xanh biếc
.Cây bàng vươn những cánh tay khẳng khiu rung rinh trong bộ áo mới xanh nõn nà.
Quanh sân trường mọi nơi đều sạch sẽ, gọn gàng vì trước hôm khai giảng toàn trường
đã dọn vệ sinh. Trên khoảng sân xi-măng những vũng nước còn đọng lại trong veo.Ở
phía lễ đài, các thầy cô đang tất bật chuẩn bị mọi thứ, mỗi người một việc ai
cũng hăng hái đặc biệt là các thầy gIáo nam. Ở hai bên khán đài nhà vòm được dựng
kiên cố với hai dãy bàn ghế dài xếp ngăn nắp gọn gàng để tiếp đón các đại biểu
về dự. Trên sân khấu được đặt những lẳng hoa tươi của các đại biểu tặng trường
rực rỡ khoe những bộ áo đầy sắc màu Tấm rèm xanh được căng rộng làm nổi bật lên lá cờ tổ quốc nền đỏ sao vàng
năm cánh. Tượng Bác Hồ cũng đặt trên bục trang nghiêm ở giữa sân khấu và vòm
hoa tươi thắm như bày tỏ lòng tôn kính với Bác.
Trên trụ cao của dãy lầu sau khán đài
treo những tấm băng rôn màu đỏ, to kéo dài từ tầng hai xướng gần chấm đất, nổi
bật là hàng chữ “Vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người”.
Chỉ trong vài phút mọi thứ đã ổn định.
Chúng tôi xếp hàng ngay ngắn trong sự chỉ đạo của cô chủ nhiệm những bộ quần
xanh, áo trắng, mũ ca lô đã chuẩn bị tươm tất từ lâu như làm nổi bật một khoảng
sân. Tiếng trống vang lên chúng tôi đi theo hàng lối răm rắp theo nhịp trống
như đội quân tí hon ra trận, vẫy tay chào đại biểu đi đầu đoàn diễu hành là đội
cờ hồng dương cao như bày tỏ niềm tin hi vọng của chúng tôi. Những anh chị lớn
mang những bó hoa tươi thắm sang đón các lớp Chất lượng cao. Đoàn diễu hành đến
lớp mình chúng tôi vẫy tay thật cao, tươi cười ngẩng đầu nhìn đại biểu trong lời
giới thiệu của cô Liên – dẫn chương trình và sự hướng dẫn của cô chủ nhiệm. Để
đáp lại tình cảm của chúng tôi, các bác lãnh đạo, các thầy cô đứng dậy vẫy tay
chào, nhìn với ánh mắt tươi cười làm lòng tôi cảm thấy ấm áp và tự hào làm sao
khi vinh dự được học lớp Chất lượng cao.
Lúc đó, nhìn lên sân khấu tôi thấy
nó rực rỡ hơn, những tà áo dài của các cô phấp phới, tung bay nhè nhẹ với đủ sắc
màu, nổi bật nhất là áo dài màu hồng phấn của cô Liên và màu cam tươi của cô
Trâm. Phía sau sân khấu là cô Nương trẻ trung, duyên dáng đứng che ô cho các thầy
cô phát biểu. Vài phút sau, các khối lớp đã ổn đinh vào vị trí. Giờ chào cờ đã
đến, may mắn làm sao trời đã ngớt mưa, chúng tôi đứng lên chỉnh đốn trang phục
và tất cả thầy cô, quí vị đại biểu cũng trang nghiêm làm lễ chào cờ, hàng trăm
đôi mắt nhìn lên lá cờ Tổ quốc “Nghỉ… nghiêm” giọng cô Hiệu phó vang lên rõ
ràng, bài hát Quốc ca hùng tráng cất lên làm sống lại trang sử hào hùng của dân
tộc Việt Nam như xoa tan cái giá lạnh của cơn mưa nhẹ đầu thu.
Sau phần chào cờ là chương trình văn nghệ,
nhiều tiết mục đặc sắc, cuốn hút và hấp dẫn người nghe. Đặc biệt, tiết mục tôi yêu
thích nhất là “Cơn mưa hè” do “ca sĩ
nhí” Trần Băng trình bày, giọng cô lớp 6 bé ngọt ngào truyền cảm cất lên khiến
chúng tôi chăm chú, không thể rời mắt khỏi sân khấu, những bước nhảy yểu điệu,
thướt tha của Băng làm chiếc váy đỏ tung theo nhịp bước. Chương trình văn nghệ
kết thúc trong tiếng vỗ tay giòn giã của mọi người.Lúc này, mưa bắt đầu nặng hạt.
Cô giáo chủ nhiệm các lớp mang những chiếc áo tiện lợi ra cho học sinh chúng tôi che đầu.
Cô Vi – Phó hiệu trưởng nhà trường
trong chiếc áo dài trắng tinh điểm những chiếc hoa màu hồng xinh xắn lên đọc
thư chào mừng năm học mới của bác chủ tịch nước Trương Tấn Sang, giọng cô ấm áp
trìu mến vang lên sưởi ấm lòng người. Một cách trang trọng, thầy Hiệu
trưởng Lương Văn Túy mặc bộ vét màu xám với chiếc cà vạt màu nâu hết sức sang
trọng thầy đọc diễn văn khai giảng, giọng ân cần nhắc nhở, khiến tôi nhớ mãi
câu nói “Các em hãy ghi nhớ lời thầy, cố
gắng học tập để làm rạng danh gia đình, nhà trường và cả xã hội.”
Bác trống nằm im lìm từ đầu tới giờ,
bỗng cất tiếng “Tùng… tùng… tùng” một hồi trống dài vang lên như thôi thúc
chúng tôi bước vào năm học mới đầy thành công và nhiều thành tích trong học tập.Vì
trời mưa to nên chùm bong bóng mở hội khai trường không thể cất mình lên nổi,
các bạn thả các từng chiếc đủ bay lên cao trông như những chiếc đèn lồng xinh xắn đủ màu
sắc, tượng trưng cho ước mơ của chúng tôi bay cao và bay xa hơn nữa. Mãi mê
nhìn theo những chiếc bóng bay, không sao rời mắt khỏi bầu trời, không khí sân
trường xôn xao, náo nhiệt hẳn lên. Bỗng các bạn im lặng khi nghe giới thiệu chị
Phan Thị Thanh Tuyền , học sinh lớp 8 .chất lượng cao đại diện cho tất cả học sinh toàn trường bày tỏ cảm nghĩ. Chị mặc
chiếc váy trắng, mũ ca lô và gương mặt đang yêu bước lên sân khấu. Giọng chị rất
ấm, chị đã nói lên những tâm tư tình cảm của chúng tôi về vai trò của nhà trường,
công lao của thầy cô. Nhẩm theo lời chị, tôi thầm hứa sẽ cố học thật giỏi và
vâng lời người lớn để không phụ lòng mong ước, sự kì vọng của cha mẹ, thầy cô dành
cho mình.
Trời bắt đầu mưa nặng hạt hơn, cái lạnh
đã thấm đến da thịt nhưng chúng tôi vẫn chăm chú xem tiếp chương trình trao tặng
quà cho các bạn vượt khó học giỏi và cho các thủ khoa vào các lớp chất lượng
cao. Bỗng một tiếng “Ô”, thì ra là anh Tân lớp 9 và cậu Pháp lớp mình đấy”. Các
bạn lớp tôi xì xào bàn tán. Cậu Pháp dáng người nhỏ nhắn nhanh nhẹn bước lên bục
khán đài là niềm vinh dự của lớp. Tôi đang ao ước được như bạn ấy thì giật mình
khi nghe tiếng gọi tên tôi trong danh sách các bạn học sinh nghèo, bước lên sân
khấu mà lòng tôi cảm thấy rất vui. Ôm phần quà mà Hội khuyến học trao tặng tôi
cảm nhận được sự quan tâm ưu ái của thầy cô và của những tấm lòng hảo tâm.Kết
thúc buổi lễ, chúng tôi ra về mặc dù ai cũng thấm ướt nước mưa những vẫn thấy ấm
áp lạ thường.
Tôi nghĩ đây là buổi lễ khai giảng
long trọng nhất của huyện nhà.. Ra về, mà lòng tôi cứ háo hức mong chờ đến thứ
năm để được đón xem hình ảnh của buổi lễ khai giảng trường mình trên đài truyền
hình. Tôi tự nhủ sẽ học thật giỏi,sẽ thật
ngoan để không phụ sự kì vọng của thầy
cô, cha mẹ Buổi lế khai trường để lại một cái ấn tượng rất sâu sắc trong lòng
cho dù năm tháng có trôi qua, kỉ niệm ấy sẽ mãi mãi không bao giờ phai nhòa.
Nguyễn Thị Tĩnh lớp 8/1 trường
THCS Nguyễn Hiền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét