Lê Nguyễn Anh Thư
Xã hội tấp nập, xô bồ. Ngày càng
nhiều người sống bon chen, giành giật vì những mưu sinh, những tham vọng tầm
thường. Có bao giờ họ nhìn lại, tự nhủ sao quá thờ ơ với cuộc sống, với con người?
Phải chăng con người chỉ sống cần lí trí mà không cần trái tim? Không. Con người
sinh ra là để yêu và được yêu. Cuộc sống thiếu tình thương như trái đất thiếu ánh mặt trời. Triết lí bình dị
sâu sắc ấy đã được cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn gửi gắm qua lời hát: “Sống trong đời sống cần
có một tấm lòng: để gió cuốn đi”.
Vậy tấm lòng là gì? Phải chăng là sự cảm thông, yêu thương, chia sẻ
những khó khăn với bao mảnh đời bất hạnh. Là bao dung, vị tha, là những cử chỉ
cao đẹp được trao đi không mong chờ đền đáp. Và có thể nói rằng tấm lòng – là những
tình cảm, hành động rất người của người.
Lời hát như lời nhắn nhủ mỗi người
chúng ta hãy yêu thương nhiều hơn và san sẻ nhiều hơn. Đừng bó buộc tình thương
trong phạm vi hẹp mà là “để gió cuốn đi”, và “tấm lòng” sẽ được trải rộng đến
muôn nơi.
Cuộc sống là quá trình trao và nhận
không ngừng. Nhà văn Victo Huy-gô từng có câu “Trí tuệ giàu lên nhờ cái nhận được
và trái tim giàu lên nhờ cái nó cho đi”. Và có lẽ lời bài hát của TCS cũng
không ngoài bức thông điệp đó. Bởi “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” (Tố Hữu)
Đời người như dòng sông, lúc êm đềm
lúc quanh co ghềnh thác. Mấy ai dám khẳng định mình sẽ mãi bình yên, hạnh phúc.
Và khi gặp tai ương, bất hạnh, chúng ta ai mà không cần yên thương, chia sẻ để
vơi đi những giọt nước mắt khổ đau, thắp lên nụ cười tươi thắm.
Trên mảnh đất miền Trung khô cằn,
lắm thiên tai, rất nhiều những gia đình nghèo, những trẻ em khuyết tật, mồ côi,
những nạn nhân của chiến tranh, bão lũ thiên tai đã và đang được các tổ chức,
cá nhân, các chương trình từ thiện dang rộng vòng tay yêu thương. Giữa cuộc sống
xô bồ lắm bon chen, những tấm gương như Nguyễn Hữu Ân đã làm ấm lòng biết bao
người! Và tất cả đã đi qua màu xanh trở lại bởi tình người ấm áp khắp muôn nơi!
Yêu thương thôi chưa đủ! “Tấm
lòng” còn là sự bao dung. Người xưa có câu “Nhân vô thập toàn”, ai mà không vấp
ngã trong đời. Bao dung, vị tha để lòng mình thanh thản, để người với người không có căm ghét thù hận. Cuộc đời sẽ nở hoa trên những sa mạc khô cằn từ
mạch nguồn bao dung ấy.
Vâng. Cho đi là nhận lại ! Ta hạnh phúc vì thấy người hạnh phúc. Cuộc
sống sẽ đẹp hơn qua lăng kính yêu thương và con người xích lại gần nhau hơn. Sẽ
ra sao nếu thế giới chẳng có yêu thương, người sống với người bởi những toan
tính, mưu mô, lướt qua nhau như những kẻ vô hình. Mọi thứ trở nên lạc lõng, lạnh
giá và u tối. Con người chỉ như những con rô-bốt được lập trình, chết dần chết
mòn. Chỉ nghĩ đến thôi đã đủ sợ rồi!
Vẫn còn nhiều lắm những kẻ chỉ có “tấm lòng ảo”. Họ hoặc dửng dưng, hoặc vô
cảm hoặc lợi dụng từ thiện để thổi phồng tên tuổi – một kiểu đạo đức giả. Lời hát của Trịnh Công Sơn có cảm hóa được họ chăng ? “Nhân chi sơ
tính bổn thiện” cơ mà ? Có thể cuộc sống mưu sinh và cả những toan tính tham vọng biến họ thành những kẻ vô tâm ? Dẫu sao
họ cũng đáng bị lên án và ta cũng cần cảnh
giác chính ta để không bị như họ thành kẻ
vô tình vô cảm trong một lúc nào đó .
Còn tôi, tôi đã nhìn lại mình, dù sao đã có một việc làm ý nghĩa : Tết
Nhâm Thìn cùng TTQN thăm những gia đình neo đơn ở vùng quê Phú Ninh bằng những
vật phẩm đơn sơ không nhiều nhặn về vật chất. Nhưng tôi cảm nhận được niềm vui
từ những ánh mắt sáng lên nụ cười. Chừng ấy hẳn vẫn còn quá ít ỏi, cần nhiều
hơn nữa những chuyến đi như thế trong cuộc đời tôi.
Tấm lòng có phải đong đếm bằng bạc vàng hay là bằng những gì chúng ta cho
đi ? Không cần làm những gì lớn lao, đôi khi chỉ cần một lời an ủi, một
cái nắm tay, chia nhau nắm cơm lúc đói lòng,… Tấm lòng là con đường từ trái tim
đến trái tim.
Giàu có, địa vị, danh vọng chỉ là những thứ xa xỉ còn yêu thương gần gũi lại
rất giản đơn và bình dị miễn là ta dám cho đi. Cuộc sống sẽ luôn đáp trả cho ta
những gì ta dành cho nó. Có những thứ không thể nhưng yêu thương mãi là có thể.
Lời bài hát của cố nhạc sĩ nghe thật đơn sơ mà chứa đựng nền tảng cho mọi
triết lí về cuộc sống. Hãy san sẻ tấm lòng để càng làm cho cuộc sống ngày một đẹp
hơn . Và cũng biết trân trọng, nâng niu những tấm lòng thơm thảo ấy. Còn những gì mình cho đi không có gì lớn lao
mà nó chỉ là những gì nhỏ nhoi, nhẹ nhàng nhất chỉ “để gió cuốn đi”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét