Chiều ư ?
lang thang không định mệnh
Màn đêm ư?
không thời gian .
Xuân đã đi rồi.
Cỏ
chân
người
úa
vàng
Hương hoa
còn đâu
Niềm yêu
giấc mơ
mộng mị…
Những bản tình ca
ủ trái tim rưng rức lệ.
Câu thơ khóc
đã ngủ
yên như lành lặn.
Có thể nào em quên?
Có khi nào anh chợt
chớ?
Gió chiều
lá chiều một thuở...
Ơi hạ về
Dòng sông cạn.
Phù sa
cây lá thắm mùa xa...
Nguyễn Thị Bích Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét