Trích từ tập thơ Trang sức mùa thu
Đừng cường điệu tình yêu
đừng gọi em là thiên thần là Đức Mẹ
với anh em hoài hoài là đứa trẻ
lầm lạc nhiều đến chằng hiểu lòng anh.
Thân hình em mềm như một lời quê
và cả những toan lo thơm mùi hương lúa
ta mê mệt công danh rong ruổi
của những chiều ngất ngây lời nhăng cuội
bá vai bạn bè công kênh giấc vĩ nhân
trong túi cạn dần sự sống
lại vất thân còng queo gác trọ
nước mắt lăn dài
thương ai cho ta những sớm mai
và cả những giấc trưa đầy mộng
tâm hồn em thơm mùi thơm sự sống
ta hút cạn dần trong những bước chân hoang
lừa dối em ngày mai mình sẽ đến địa đàng!
54.
Đã đầy chưa đó em giấc mơ cổ tích
tình yêu anh dành cho em muôn
đời bất diệt?
Đã đầy chưa đó em nước mắt ngày làm dâu
ngày cân đo tình yêu bằng gạo
muối cơm rau?
Anh làm thơ tình tặng người tứ xứ
vui như thưở trẻ thơ nói cười vô tư lự
phía sau còn cả bầu trời xanh
sau những được mất ăn thua lại rất yên bình
Đã dần vơi chưa đó em
tình yêu em dành cho
ta màu thôn dã
ta mê mãi dấu chân xứ lạ
đâu hay ai rỗ bước chân đời.
Chiều xứ lạ mang mang màu quan tái
chưa xa mà đã mong trở lại
áp mặt vào ngực em
thổn thức lời yêu ướt gương mặt ngoan hiền!
Nguyễn Tấn Aí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét