Nguyễn Tấn Ái
I.
Khi không
níu phố bỏ rừng
Con chim bỗng khản lưng chừng giọng ca
Bần thần ta
lại hỏi ta
Phải chăng tiền kiếp phù hoa nợ nần?
II.
Buồn khan li rượu
Buồn khan li rượu
Đời như xế
rồi
Tình tan như
khói
Thuốc tàn
trên môi.
Mỏng như là
lụa
Không che
nổi mình
Cười chi
chảnh thế
Phù hư nhân
sinh!
IV
Mặt trong
như ngọc
Môi thắm
hoa hồng
Cười bao
thế kỉ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét