Em đi
về nẻo phương anh
Con đường lạ
bỗng hóa thành thân thương.
Giong cừơi ấm áp
còn vương
Mà sao lối cũ
người thương xa rồi .
Chiều đông
gót nhỏ mồ côi
Không anh
nỗi nhớ vắt trời
đợi mong.
Chiều đông
dằng dặc nghìn trùng
Tìm chi lối nhỏ
mênh mông mịt mờ .
Thanh Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét