301/ ĐA ĐOAN HẠ CHIỀU
Lắng trong đắng chát vui buồn
Lời thương về với cội nguồn đợi mong
Mãi niềm riêng hạ sầu đông
Đa đoan duyện nợ buồn không cạn buồn.
Còn trong se sắt nụ hồng
Đầy vơi nỗi nhớ mênh mông cuối ngày
Hạ chiều, chiều hạ có hay
Phượng ve cháy lửa mềm thay chữ lòng.
ĐGCĐ
Bài thơ hay quá bạn ơi !
Trả lờiXóaẨn chứa một cõi lòng "Đa đoan duyện nợ buồn không cạn buồn".
Biết sao được, có duyên mà không có nợ nên đành thế thôi.