Đường
lên Tam Lãnh vợi vời
Xênh
xang tà áo rồi bời tóc mây
Chông
chênh giáo án chùng tay
Cồng
kền bảng phụ em bay lên đèo
Đường
cong cong đổ cheo leo
Sương
thu lạnh cũng tan theo nắng đào
Ông
trời không thể không vào
Ngắm
em – cô giáo khác nào tiên sa
Nụ
cười nở thắm tựa hoa
Tiếng
em thánh thót sơn ca cũng dừng
Ông
trời chân bước ngập ngừng
Có
thầy ngơ ngẩn tưởng chừng đang mơ
Trách
cho tiếng trống hững hờ
Vỡ
tan từng mảnh ý thơ nồng nàn
Em
về tha thướt dịu dàng
Má
hồng hồng ửng giữa ngàn nắng hoa
Cỏ
cây thầm thì lời ca
Gió
thơm làn tóc, mây xòa bóng râm
Đường
xa bỗng hóa ra gần
Đèo
cao dốc dựng hóa bằng như ru…
Có
người ngắm bước em đi
Xao
lòng chút chút có gì đâu em./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét