NHỚ
Hạnh Vân
Dòng thương
dòng giận
lênh đênh
sông không lặng
sóng
bấp bênh
nghiêng tràn
cầu dải yếm chẳng bắc sang
nên dòng nhớ cứ đổ tràn bờ nhau
KHÚC RU NGÀN NĂM
Hà Thị Trực
Trời xanh càng rộn ánh ngày
Chìa tay trời rót nắng đầy tay em
Mới hay trăng sẽ tỏ đêm
Bầu trời như sẽ cao thêm mấy tầng
Gửi vào khoảng rộng bâng khuâng
Những mong thắm mãi tấc lòng bấy nay
Dòng sông lấp loáng trăng gầy
Nhớ chăng anh hỡi, nơi đây một thời?
Mượn trăng em gửi nụ cười
Mượn gió nói hộ những lời tri âm
Lặng thầm như mạch nước ngầm
Tình anh ru suốt tháng năm không lời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét