Trong mỗi chúng ta, chắc ai cũng đã thấy sự tổn thương, mất mát ở trái tim mình. Niềm tin trong ta bị lung lay, đổ vỡ. Ta thấy dường như nó bị người khác đánh cắp, khi ta đã chân thành cho đi một cách không toan tính. Dù có hoang mang, nhưng tận sâu thẳm trong lòng, ta vẫn muốn khôi phục lại niềm tin ấy, để ngày mai nắng lại lên. Vậy phải làm sao?
Tôi đã từng nói đến việc mỗi người chúng ta cần phải có trách nhiệm với niềm tin của mình. Để tránh những tổn thương cho bản thân và cho người khác, trên nền tảng của sự hiểu biết. Nhưng con người không phải máy móc. Như tôi, đã có lúc viết lên trang nhật ký của mình rằng:
“Lâu lâu tôi tự hỏi, niềm tin là gì nhỉ?
... Niềm tin là một thứ đẹp đẽ với tôi. Tôi xây nó bằng cái nhìn trong trẻo, không một chút tính toán, không một chút nghi hoặc, không một vết bụi mờ. Tôi nhìn nó bằng những chia sẻ chân thành, bằng mơ ước, bằng những hy vọng, đợi chờ, tiếng cười, buồn vui và nước mắt...
... Niềm tin với tôi là một thứ quan trọng. Tôi đứng trên nó bằng tình yêu thương, bằng trái tim, bằng sự hiểu biết, bằng những gì thuộc về chữ Người...
... Vậy nên khi niềm tin bị đổ vỡ, bị mất mát, bị đánh cắp... Tôi sợ... Tôi đứng vào vỏ ốc của riêng tôi... Với những giọt nước mắt không sao rơi ra nổi... Khi biết được những sự thật phũ phàng, tôi cố gắng cười vui, cố gắng để lòng bằng phẳng... Chênh chao, tôi loạng quạng, rờ rẫm từng bước như một đứa trẻ chập chững tập đi. Sợ tất cả mọi thứ, sợ tất cả mọi điều, và sợ tất cả mọi người... Nghi hoặc hết thảy…
Bởi chính vì niềm tin mà trái tim tôi bị đâm nát, tình yêu thương của tôi bị chà đạp...”
Tôi đã khôi phục niềm tin của mình bằng cách nào?
1. Tôi dành thời gian suy ngẫm để ý thức sâu sắc về tất cả những việc mình đã làm. Tôi thấy rõ những vụng về, những tật xấu của bản thân trong những chuyện đã qua. Chưa hiểu rõ những điểm mạnh, điểm yếu của bản thân Tin vào một điều, tin vào người nào đó đến mức không nhìn ra được điều gì khác xung quanh
2. Tôi học cách để nhìn mọi thứ theo cách tự nhiên nhất như nó vốn là, và đang diễn ra. Tôi tập cho mình cách tương tác (ứng xử) với mọi người xung quanh theo cách không mong ước điều gì, không phản đối điều gì ở họ. Để tôi có thể chọn lọc chính xác, những gì phù hợp với mình và những gì mình nên tránh, với “hệ quy chiếu” tôi đã xây dựng lên bằng những hiểu biết của bản thân. “Hệ quy chiếu” đó là chuỗi những giá trị sống mà tôi luôn suy ngẫm để khẳng định nó, cho chính mình. Khi tìm thấy sự tin tưởng và thanh tịnh ở trong lòng bằng một chuỗi những giá trị sống đó, tôi cũng dễ dàng tin tưởng vào những điều tốt đẹp, tích cực ở mọi thứ xung quanh.
3. Thời gian là một điều quan trọng và cần thiết để có thể khôi phục niềm tin. Ngay chính bản thân, tôi cũng phải xác định, từ từ, kiên trì, để có thể vượt qua được nỗi đau của chính mình. Bằng những nỗ lực, hết sức có thể cho hiện tại. Không cần biết cái đích của sự nỗ lực này là gì, ở đâu, và thế nào… Tôi chỉ cần biết, tôi đã sống cho ngày hôm nay tốt hơn hôm qua, ngày mai tốt hơn hôm nay là tôi thấy được an lòng trong nỗi đau vẫn đang hiện diện. Rồi không biết tự khi nào, những vết thương lành lại;
Niềm tin trong tôi được khẳng định lại.
Và tôi cái tôi có là những trải nghiệm buồn vui, những nước mắt và tiếng cười, những đớn đau và hạnh phúc… Tất cả đều là những bài học quý giá nên có cho tất cả mọi người.
Vậy nên, nếu như có lần nào đó, bạn bị mất niềm tin, dù có hoang mang nhưng hãy kiên trì tìm cách khôi phục niềm tin ấy, để đi tiếp những chặng đường phía trước.
Sưu tầm
Saigonaise
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét