Mùa xuân đến rồi lại đi
Chiều thu ấm áp kể chi muộn màng
Miên man muôn dặm mây ngàn
Mong manh một mảnh lá vàng phôi pha
Tình thu còn mãi ngân nga
Muối cay gừng mặn để mà nhớ thương
Đường dài lắm nắng nhiều sương
Bước em em bước vấn vương cõi lòng
Tháng năm giây phút nụ hồng
Hoa tàn còn lại nồng nàn hương xa
Mênh mang trời đất bao la
Tình đâu chữ một , tình là chữ son
Dẫu không vẹn một chữ tròn
Còn trưa còn sớm em còn là em.
Nguyễn Thị Bích Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét