Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

86/ THOÁNG VỀ DĨ VÃNG


           Thân tặng Nhung để kỉ niệm và nhớ một chút về dĩ vãng


                  
Một khoảng trời mười tám thật xinh
Một lớp mười hai bao nhiêu là ước vọng
Bài vỡ quanh mình cứ như chong chóng
Vẫn nghịch như trời vẫn ngắm vì sao
Mỗi đứa một con đường mỗi đứa một khát khao
Bối rối ngập ngừng trước hồ sơ đại học
Mình cầm bút rồi chính mình cân nhắc
Làm cô giáo không này, làm cô giáo không?

                             ***
          Giờ thì hết rồi những phút băn khoăn
          Giảng đường mới câu trả lời chắc chắn
          Đã thích làm những bài thơ lãng mạn
          “Lính mà em” và “Cô giáo mà anh”
          Đã thấy yêu những giây phút trong lành
          Mơ mơ, màng màng cảnh mình lên bục giảng.

                            ***
Thời gian trôi buổi chiều rồi buổi sáng
Em lớn lên rồi và dĩ vãng sẽ trôi
Trưa nay vô tình nhặt một xác phượng rơi
Ngay trên lối vào giảng đường đại học
Một thoáng nghĩ như có phần tinh nghịch
Mình sắp được làm cô giáo rồi chăng?

                          ***
          Người kĩ sư tâm hồn người sáng tạo tài năng
          Em chưa nghĩ đến điều cao xa đó
          Còn ở trong em là niềm vui nho nhỏ
          Một mai sau này được trở lại trường xưa
          Một mai sau này xếp lại lá bằng lăng
          Và nhắc lại một thời là dĩ vãng…!
                                                      
                                                              Huế tháng 9/ 1990
                       

 Hoàng Xuân Lãm (Phó Phòng GD Quận Liên Chiểu)    
          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét