Em vẫn là em - cô giáo dạy văn
bục
giảng say sưa, mơ mộng bao điều
nhớ
chiều mây trôi Sa
Pa
ngắm
đêm lung linh
biển cả là nhà …
Em vẫn là em - cô giáo dạy văn
nhẹ
nhàng bước ra từ trang giáo án,
tất bật với chợ búa,vườn rau,bếp núc
thức trắng đêm, con nóng lạnh thất thường
bữa cơm từng ngày chắt chiu,chiu chắt
cuối tháng lương, đếm ngày chắp nhặt
cơn sốt
đời thường chóng mặt nỗi lo toan…
Em vẫn là em - cô giáo dạy văn
vẫn nụ cười tươi, tà áo thướt tha
bục giảng trăm lần, trang thơ còn đau đáu
khóc chữ hiếu trung một đời Nguyễn Trãi
thương thân Kiều lệ đẫm kiếp
hồng nhan
xót
đứt ruột mảnh đời côi cút
thương học
trò nghèo chiếc áo mỏng chiều đông…
Em vẫn là em
là
mẹ, là vợ hiền là cô giáo...
Anh hiểu em niềm đa đoan, nhân hậu
bởi yêu
gia đình, yêu mái trường ,yêu đàn em nhỏ
yêu cuộc đời và em yêu anh.
Nguyễn
Thị Bích Trâm
Em vẫn là em của BTrâm xưa
Trả lờiXóaSôi nỗi trẻ trung mặn mà là thế
Dù trai qua ngậm ngùi bao dâu bể
em yêu anh yêu cả cuộc đời này!
(Tặng BTrâm ngày 20.10 đấy nhé và pải kết như thế anh Ch mới chịu đó nghe. hihi..)
Bạn đọc "Để gió cuốn đi":
Trả lờiXóaTrong tất cả các bài thơ của B.Trâm đã đăng lên trang này, theo mình đây là bài thơ hay nhất. Mình đã đọc đi đọc lại nhiều lần và cò phần "sửng sốt". Bài thơ được viết bằng dòng cảm xúc chân thực từ cuộc sống : "tất bật với chợ búa,vườn rau,bếp núc /thức trắng đêm, con nóng lạnh thất thường" ; từ chuyện đời: "xót đứt ruột mảnh đời côi cút /thương học trò nghèo chiếc áo mỏng chiều đông…" ; chuyện nghề : "bục giảng say sưa, mơ mộng bao điều / mâm cỗ Lang Liêu ,tiếng đàn kì diệu" ... và nhiều thứ chuyện khác của Trâm.
Lối viết hiện đại, Trâm đã thoát khỏi sự ràng bộc của câu chữ, vần, nhịp ... mà vẫn tự nhiên thanh thoát.
Nhân ngày 20/10 mình chúc Trâm vui, sức khỏe và hạnh phúc trong cuộc sống.