Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

306/ MẮC NỢ TRĂM NĂM


Anh vẫn đơi mùa đông về khắc khoải 
Ngã vào anh cơn gió lẻ loi buồn 
Vai có rộng suốt đời che chở mãi 
Ngọn cỏ gầy mà trĩu nặng mưa sương 


Anh vẫn đợi những đêm dài thao thức 
Tiếng thầm thì sóng vỗ tự xa xăm
Môi có ngậm lời yêu thương mật ngọt 
Giọt  chuông rơi còn ấm chỗ em nằm 

Chúa sẽ biết tình yêu không có lỗi 
Một vì sao vừa chợt tắt âm thầm 
Em sẽ biết dưới  rèm mi bóng tối 
Nụ hôn còn mắc nợ  đến trăm năm 

Minh Đông 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét