Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

186/ CHÂN DUNG NGƯỜI THẦY



                           Kinh tặng thầy giáo Ninh Văn Thới Trường THCS Nguyễn Văn Trỗi

Trọn một đời đến lớp,
                          Không phấn trắng bảng đen.
Bục giảng là sân bãi,
                          Tràn ngập ánh nắng vàng.
Giọt nắng cứ long lanh,
                          Làn da ngăm ram ráp.
Mồ hôi rơi thánh thót,
                          Ướt đẫm lưng áo thầy.
Niềm vui lại đong đầy,
                          Rộn ràng mùa Hội Khỏe.
Thầy như là mãi mãi,
                          Trẻ lại tuổi đôi mươi.
Tươi rói những nụ cười,
                          Ngời niềm tin chiến thắng.
                          ****
Làm sao cho ánh nắng,
                          Đừng tắt lúc chiều tà?
Hoàng hôn đừng vội vã,
                          Để ngày buồn rưng rưng.
Làm sao níu mùa xuân,
                          Trên cành mai nở rộ?
Hạ ơi đừng đi vội,
                          Cánh phượng hồng buông rơi.
                          ****
Thời gian cứ mãi trôi,
                          Dòng người cứ hối hả.
Thời gian như ngọn gió,
                          Thổi qua đời mênh mông.
Vẫn mãi là sông dài,
                          Vẫn mãi là biển lớn.
Bóng dáng thầy chiều sớm,
                          Vằng vặc nơi mái trường.
Để lòng ai vấn vương,
                          Để tình thương dào dạt.
Một chiều nghe câu hát,
                          Lòng bồi hồi xốn xang!

Phạm Thị Sen (Nguyễn Văn Trỗi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét