Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

314/ THƠ XUÂN QUỲNH



Hoa Dại Núi Hoàng Liên

Tác giả: Xuân Quỳnh

Một ngày đường từ miền đất trung du
Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt
Sang thu rồi gió vẫn nồng da mặt 
Tiếng ve nào còn sót trong lùm cây
Nghe nhói lòng nỗi nhớ cuối tình yêu 
Chợt thấy lạc giữa bốn bề vắng ngắt 
Lên cao... lên cao nắng như dần nhạt 
Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa 
Khắp Hoàng Liên trên một ngàn thước núi
Hoa nép mong manh trước tầm gió thổi 
Hoa diếp vàng cô độc giữa thâm u
Và bên đường hoa nghệ dại ngẩn ngơ 
Hoa sim tím một nỗi buồn hoang dã 
Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ 
Mà thấy người cành lá khẽ lung lay 
Hoa mọc dưới chân người, hoa mọc đến chân mây 
(Có nhiều thứ hoa còn chưa biết rõ...)

Anh đừng hỏi tên hoa làm chi nữa 
Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi!
Không phải hoa được ở cùng người 
Được chăm sóc những mảnh vườn sạch cỏ
Được khoe đến muôn màu sắc lạ
Và được đời chiêm ngưỡng mùi hương 
Không phải hoa được cắm trên bàn 
Trong ngày hội của những niềm vui mới 
Những hoa này lại nở cho triền núi 
Lại nở cho vẻ đẹp của rừng chung 
Nên ít ai để ý sắc từng bông 
Chỉ thấy núi muôn màu rực rỡ 
Đôi khi giẫm lên hoa mà chẳng nhớ...

Hoa này chỉ hoa dại mà thôi.



Chuồn Chuồn Báo Bão


Lại gặp lại cánh chuồn ngày thơ bé 
Bay đan nhau dệt mảnh nắng cuối cùng 

Con chuồn ngô hay làm dáng 
Chao mình soi mặt ao trong 
Đốt cháy lòng một nét chờ mong 
Con chuồn đỏ thân ngời như ngọn lửa 
Con chuồn vằn mang những điều kì lạ 
Với đứa trẻ nào chưa biết bơi
ơi cánh chuồn gợi những buồn vui 
Cánh chuồn nào bay vào những nỗi nhớ?
Ngon sào thưa cánh buồm ai ngái ngủ 
Những cánh buồm mỏng mảnh như tình yêu!
Gió heo may hôm nay về chăng 
Mà chuồn chuồn bay về dăng dăng 
Báo cơn bão phương nào thổi tới?

Đường sẽ vắng nếu trời bão nổi 
Cánh cửa nhà sập lại trước khi mưa 
Con chim tìm tránh bão sẽ về xa 
Con kiến nhỏ cũng ẩn mình trong tổ
Không còn trời xanh chỉ mưa và gió 
Những dòng sông không nhà cửa miên man 
Và mây, mây khắp chốn lang thang 
Chặn bốn phía những cỏ cây tội nghiệp 
Cho cơn lốc dữ tợn về bẻ nát 
Trái đất này sẽ nhấn chìm trong mưa
Không tìm đâu một chỗ nương nhờ!
Mỏng manh thế chịu làm sao nổi 
Chuồn chuồn ơi báo làm chi bão tới 
Trời bão lên rồi mày ở đâu ?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét