Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

329/ NHỮNG ĐOẢN KHÚC NHỚ QUÊN


            Mộc Nhân

1. 
Thức dậy lúc nửa khuya
nhớ mang máng
ngôi nhà giữa vườn đồi
nơi
một cánh chim đêm
cũng quệt thành một nét cọ.
Giữa ngổn ngang vân cẩu
trên cây muồng trâu
tiếng cu gù
vang xa
chân trời mờ
âm âm
cúc cù cu 

phồn thực.

2.
Nhớ loáng thoáng
bên cửa sổ
ngôi nhà ấy
nhìn
em tắm mưa
phơi
tuổi xuân
nõn nà
dưới
mặt trời chiều
thịt da
dệt sau mảnh lụa nhỏ.
Những tia nước
thành mật
có cả
xao xác
mồ hôi.

3.
Nhớ không lầm
nhìn em
thấy tình yêu
lớn dần
ngỡ
đụng la phông
mắc nghẹn
dưới mái vòm
có chỗ lum lúp
cao vượt
một ngọn đồi.
Bất giác
muốn trái tim
quay lại
nơi
nó đã khởi đầu
chỗ vườn hoa
đủ sắc màu
chỗ bóng chiều
không hoàng hôn
tiếng chuông rơi
thảnh thơi
viên mãn.

4.
Nhớ đinh ninh
chưa khi nào
lạc lối
trong rừng dã quì
nhờ bàn tay
em
độ lượng
dìu anh
ngày vàng rực
thành đêm rỡ.
Nên
không bỏ lỡ
bất cứ gì
trong cuộc yêu
để
thơ ca
danh nhân
những giá trị tín điều
mà vực dậy
mùa màng
hoang hoải.

5.
Nhớ mày mạy
một ban trưa
kim đồng hồ
dựng đứng
đúng ngọ
ầm ì
mây mưa.
Những giọt rơi
tan xác
trên mặt đường
khỏa lấp
trong
nỗi cô đơn
vừa bị phát giác
nên con chữ nào
cũng ràng rịt lên nhau
vạch những đường rãnh
rối rắm.

6.
Quên mất
những kí tự
ngụ cư
trên bàn phím
gõ ra
kinh kệ
dông dài
cả tình yêu lai rai
trùng phùng tuyệt mỹ.
Nhưng đôi khi
thấy trong lòng
rỗng tuếch
như một status trên face book
có đăng câu danh ngôn
làm trò nỗi niềm
tụng niệm.

7.
Nhiều lúc muốn quên
đi đâu cũng nhớ
thức cũng nhớ
ngủ cũng nhớ
về một ngôi nhà
giữa sườn đồi
giờ mục nát
như điều khuất tất
vùi lấp
tàn đêm
hóa thành
một giấc mơ
không hình hài
những trang sách
không thấy chữ
căn nhà không thấy người
những tình nhân
không mê mân
ve vuốt.

8.
Quên bẵng
lúc che em
qua cơn mưa
vấp ngã
úp mặt vào
mùi
hạt thị
trên ngực
nâng cấp tình nhân
trong hành trình
suốt tuyến.
núi phủ phục
đồi nằm im
bát úp
nghe chim hót
sông suối sôi trào
ru em tròn giấc ngủ
quên mất
mình
là tên tự kỷ
háo hức
phục trinh.

9.
Tháng mười
quên hẳn những ký ức
trong ngôi nhà
bên đồi cỏ lau
có ngọn nến
cháy mơ hồ
dàn thiên lý đêm dậy thì
và dòng sông rẽ nhánh
đêm lặng
dạo chơi núi đồi
thong dong
ngày không vướng bận.
đêm không lận đận
một hành trình
                       lúc nhớ lúc quên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét