Thầy Nguyễn Đình Yến ( trường THCS Huỳnh Thúc Kháng- thành phố Tam Kì)
Tặng trường cũ của tôi
Tặng trường cũ của tôi
Nếu một đêm nằm hơn một năm ở
Thì đời tôi còn nặng nợ bao nhiêu
Tôi ấp ủ trong từng nỗi nhớ
Suối đá, Gò Tra, Đàn Trung, Ngọc Tú
Mái trường ơi! Em thật đơn sơ
Vách đất, mái tranh bốn bề gió thổi
Mà em để lòng tôi bối rối
Bởi tình người chan chứa yêu thương
Học trò tôi đứa nghịch, đứa ngoan
Nhưng hết thảy đều là chăm học
Bởi em lớn lên nhờ bàn tay chắt lọc
Từ nỗi nhọc nhằn của mẹ, của cha
Nhớ chăng em những buổi khai trường
Phên còn ướt vì chiều qua trét vội
Mái chưa kín vì trời đã tối
Trống khai trường từng nhịp vẫn vang lên.
Tập thể ơi! Căn nhà nhỏ đơn sơ
Gió lồng lộng thổi qua từng khe hở
Mưa đổ xuống nghiêng mình tránh trớ
Mà tiếng cười, tiếng hát vẫn không thôi.
Bảy năm trời tôi nặng nợ với người
Cái nợ ấy tôi không thể trả
Bởi giờ đây thấy mình khao khát lạ
Muốn trở về ngày tháng ấy năm xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét