Anh nhớ chăng anh chuyện quê mình
Bao lần khói lửa ngút đen trời
Giặc càn giặc quét
máu nhuộm máu
Cây cỏ tàn khô giữa đất lành
Ánh thép ngời ngời muôn trái
tim
Kì Ngọc vùng lên mấy gọng kìm
Ao Lầy vùi xác bao quân giặc
Cây Sanh cờ đỏ khúc hòa ca
Đất anh hùng đâu chỉ hôm qua
Tay cầm súng vốn quen cầm cuốc
Đội trời, đạp nắng không nề khó nhọc
Dời núi ngăn đồng xây bể mênh mông
Vun phù sa trĩu chùm lúa nặng
Chuyển dòng thác xoay mặt trời không
lặn
Thắp bình minh đến với mọi nhà
Anh nhỉ đâu đẹp bằng quê ta
Cánh đồng xanh ôm bờ đê lộng gió
Hồ nước lung linh trăng vàng lối ngõ
Con gái mĩ miều chân chất rạ đồng
Nơi phương xa, anh có hay không ?
Quê hương mình đang từng giờ thay đổi
Hái tiếng Phú ninh ngọt ngào nguồn cội
Cho ngừơi đi, ngừơi ở, ngừơi trở về
Gía được cùng anh sánh bước đường quê
Con sóng nhỏ nói những điều không thể ...
Em vẫn có rất nhiều câu chuyện kể
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét