Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

121/ CHỜ TRĂNG

Chờ trăng phương anh
 em đếm từng ngày cuối tháng 
 em  thức trắng đêm về  sáng 
mùa trăng  anh đi  ... thể  xa vời 




Trăng cứ mãi khi  tròn khi khuyết 
Trăng muộn màng chi nỗi nhớ ngàn xa
Trăng  miên man  
                              lẫn trong màu mây thẳm 
 Trăng chờ trăng  
                           cho trăng đến bạc đầu. 

Nguyễn Thị Bích Trâm

1 nhận xét:

  1. Bài thơ dẽ thương lắm, ý tình thăm thẳm, điều gì cũng bất tận vĩnh hằng...
    Sao không ngủ được lại chờ trăng vậy...?

    Trả lờiXóa