Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

9/ HƯƠNG SƯA



Từ  đống tro tàn mẹ xới
Đếm mong từng đốt thân dừa
Nhớ hoài một chiều đưa tiễn
Tóc còn kẹp mái hoa sưa...

Nâng niu từng từng quả ổi
Thương con đường hành quân xa
Mơ về vườn trưa nắng đỏ
Trốn mẹ rúc rích sau nhà.

Bóng dừa tìm đâu dáng xưa
Ổi xanh rộn ràng xóm trẻ
Tháng năm sương gầy bóng mẹ
Vẫn thơm hoa trái đầy vườn.

Vui cùng những con đường mới
Ổi,dừa
             mẹ lại chia xa...
Chiều đông !
                  xin chầm chậm ...         
                                          Hương sưa vườn bên
                                đừng bay xa.

                                                                                     Bích Trâm

2 nhận xét:

  1. Ở quê của bạn cũng có cây sưa - có phải là loài cây thân gỗ quí hiếm bấy lâu nay trở thành đối tượng của lâm tặc - sao ?
    Cây cho gỗ quí (sưa) mà đứng chung với trường liên tưởng với các cây ăn trái ổi, dừa ... e rằng hơi bị vênh mạch cảm xúc !
    Mình chưa thấy cây sưa bao giờ , càng không biết hoa sưa nên khó ép-phê với hình ảnh thơ trong bài này.
    Tuy nhiên có dừa, ổi và các thứ cây trái khác ... là vui, là ngon rồi !!!
    Hi hi, vui vẻ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cây sưa ở quê mình giống sưa quê bạn
      Bài thơ lấy cảm hứng hình ảnh quê hương Phú ninh đổi mới .Những con đường mới mọc lên ..Đằng sau đó là biết bao nỗi niềm của những người mẹ từng trụ bám gắn bó mới mảnh vườn có những cây trái: ổi ,dừa ..và cả loài cây sưa gắn với những kỉ niệm một thời... Những con đường vẫn cứ băng qua vườn mẹ .... Mẹ vui lòng hi sinh tất cả vì nhưng làm sao không nhớ, không đau ...
      Cảm ơn bạn đã đọc bài nhận xét,chia sẻ.Rất mong được nhận những ý kiến của bạn để mình viết tốt hơn.

      Xóa